Đường theo Chúa

chuavacthapgia.jpg (615×340)

 

Các bạn trẻ thân mến,

Chứng kiến những điều kỳ diệu Đức Giêsu làm, nhiều người ao ước trở thành môn đệ của Người. Khả năng tuyệt vời của Giêsu trong việc chữa lành, trong các phép lạ hóa bánh, cùng những lời giảng dạy hết sức hùng hồn và đầy thuyết phục lay động con tim đã khiến cho nhiều người tin chắc rằng đây đích thực là Đấng Cứu Độ trần gian. Hạnh phúc biết mấy, khi trong số đông đảo dân chúng bước theo Giêsu thì chỉ có mười hai người được chọn để song hành cùng Ngài qua miền này xứ nọ. Suốt cả một quảng đường dài theo Chúa, ăn ngủ với Chúa, được Chúa chỉ dạy cho nhiều điều mới mẻ, cũng như chứng kiến tường tận lối sống khó nghèo và khiêm nhường của Chúa, nhưng các tông đồ vẫn cứ lòng chai dạ đá, mong chờ Chúa làm vua để mình cũng được hưởng danh này tiếng nọ. Họ tưởng đi theo Chúa thì sẽ có được nhiều bạc tiền, nhiều chức tước. Họ nghĩ là đời họ sẽ lên hương nhờ nương tựa vào khả năng phi thường của Người.

Cũng có nhiều người bày tỏ khao khát muốn theo Chúa vì ngưỡng mộ con người và tài năng của Ngài, nhưng lại có thái độ lần lữa. Người thì không muốn dứt bỏ tài sản kếch sù ở nhà. Người thì muốn đi về chôn cất người cha, người thì muốn nói lời ly biệt với gia đình, người thì muốn biết điểm đến của Giêsu là đâu, có an nhàn sung túc hay không để liệu bề tính toán. Giêsu đã trả lời thẳng thừng với những người ấy rằng ai yêu mến cha mẹ, anh chị em hay bất cứ điều gì khác hơn Ngài thì không xứng với Ngài. Đối với Giêsu, người môn đệ của mình phải là người đặt Giêsu và sứ mạng của Giêsu lên trên hết. Con đường Giêsu là con đường cởi bỏ, con đường cắt đứt với những gì cản vướng đôi chân. Từ bỏ cái mình có vẫn chưa đủ, Giêsu còn đòi hỏi những ai muốn đi theo Ngài phải từ bỏ chính mình nữa. Để có thể theo Chúa cách trọn vẹn, người môn đệ phải có thể vì Giêsu mà đánh đổi cả mạng sống của mình. Ta có thể từ bỏ nhiều thứ, nhưng nếu chưa từ bỏ chính mình, ấy chưa thực sự là từ bỏ.

Con đường Giêsu là con đường thập giá, là con đường của hy sinh và bỏ mình. Ai không vác thập giá thì cho dù có mang danh là môn đệ Giêsu, vẫn chỉ là theo Người từ đàng xa, chứ chưa trở thành người môn đệ đích thực. Chẳng có chuyện theo Giêsu mà mong chờ được ở nhà sang cửa rộng, mong chờ được người khác ca khen chúc tụng, chờ ăn sung mặc sướng, bởi vì hành trình Giêsu là hành trình đi ngược lại với những xu thế và lôi kéo của thế gian. Những ai tưởng rằng theo Giêsu sẽ lên đến đỉnh của vinh quang là những người ảo tưởng. Đúng thực là Giêsu có leo lên đỉnh, nhưng đó là đỉnh của thập tự, của hy sinh và dâng hiến.

 

Các bạn trẻ thân mến,

Ta không thể theo Chúa Giêsu mà chẳng có hy sinh nào. Chẳng có chuyện ta một mực trung thành và làm chứng cho Giêsu mà lại không hề thấy khó khăn nào. Ngoài kia, bao trào lưu tục hóa của xã hội muốn thúc đẩy con người bất chấp các thủ đoạn để kiếm tìm công danh và lợi ích. Rất khó để ta có thể vừa sống đức công bằng và vừa tiến thân trong sự nghiệp. Để có thể trao ban cho người khác thông điệp của tình yêu, có khi ta phải chịu nhẫn nhịn, chịu thiệt thòi – một cảm giác cực kỳ khó chịu. Để có thể sống đúng tư chất người Kitô hữu, có khi ta phải hy sinh buổi cafe, buổi nhậu nhẹt với đám bạn để đi lễ, để viếng Chúa hay đọc kinh. Sẽ có người cười nhạo ta, có người chế giễu ta, và ta cảm thấy tủi hổ, thậm chí là buông trôi đời sống mình nếu không có sự kiên định trong đức tin. Để có thể sống cho Chúa, đôi khi chúng ta phải nỗ lực từ bỏ một đam mê không tốt nào đó mà ta đã gắn bó với nó từ lâu. Từ bỏ nó, ta đau đớn như mất đi cái gì đó trên thân thể mình. Giêsu đòi ta phải hy sinh, mà hy sinh cũng đồng nghĩa với chết, chết đi cho con người cũ vốn ù lì và thích ở lại trong những cái gì cũ kĩ, xa xưa. Bởi thế, nên có nhiều bạn trẻ trong chúng ta đã không dám hy sinh, không dám vác thập giá, không dám chịu thiệt thòi. Thật đáng buồn lắm thay!

Nhưng nếu theo Giêsu, ta chỉ toàn gánh lấy đau đớn, vậy thì ta bước theo Giêsu để làm gì? Con đường của Giêsu không dừng lại ở khổ đau và thập giá, nhưng là băng qua chúng để đến vinh quang. Kinh nghiệm thực tế cũng cho ta thấy, chẳng có thành công nào mà không qua thập giá, chẳng có niềm vui nào mà không trải qua buồn phiền. Nghịch lý của Giêsu là vậy, có chết đi thì mới sống, có tử nạn thì mới có phục sinh, có tiêu hao thì có phục hồi. Đi theo Giêsu, ta được mời gọi phải làm mới lại toàn bộ con người của mình, như cạo đi lớp sơn cũ, để được thay một lớp sơn mới, như rụng đi chiếc lá cằn cỗi để có thể trổ sinh những chiếc lá xanh tươi.

Con đường vinh quang của Giêsu là con đường đi qua thập giá. Các bạn có dám bước với Người không? Chúng ta phải nỗ lực để bước qua, vì ngoài con đường này ra, chẳng còn con đường nào khác dẫn ta về bến Thiên Đàng.

 

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Để lại một bình luận

Tel: 0968428072