Người mù hỏi về mặt trời
Có một người mù, từ trước đến nay chưa nhìn thấy mặt trời bao giờ, nên đi hỏi những người sáng mắt.
Có người nói với anh ta: “Hình dạng trạng thái của mặt trời giống như cái dĩa bằng đồng”, về nhà, người mù gõ gõ cái dĩa đồng, có tiếng kêu tinh tang. Một ngày nọ, ngẫu nhiên anh ta nghe tiếng chuông đồng vọng lại, bèn cho rằng đó là mặt trời.
Có một người khác nói với anh ta: “Mặt trời có thể phát sáng, giống như cây đèn cầy vậy”, người mù lại trở về nhà rờ rờ cây đèn cầy, nhớ kỷ hình dáng của nó.
Lại có một ngày, anh ta rờ đến cái ống sáo (tiêu), thì rất đắc ý nói: “Đây là mặt trời”.
(Tô Đông Pha tập)
Suy tư:
Không một người Ki-tô hữu nào thấy Thiên Chúa cả, nhưng ai cũng có thể cảm nghiệm được Thiên Chúa qua cuộc sống của họ.
Có người thấy Thiên Chúa nơi những người nghèo, và thế là họ tận tâm phục vụ người nghèo: họ đã chạm đến Thiên Chúa trong cuộc sống…
Có người thấy Thiên Chúa nơi sách vỡ, và thế là họ nghiên cứu, suy tư, học hỏi: họ đã cảm nghiệm được Thiên Chúa trong cuộc sống…
Có người nhìn thấy Thiên Chúa nơi những người bị áp bức, bị đối xử bất công, và thế là họ đấu tranh cho công bằng xã hội, cho người bị ngược đãi: họ đã sờ tới Thiên Chúa trong cuộc sống…
Có người nhìn thấy Chúa nơi hành vi phục vụ của anh chị em, và thế là họ cũng bắt chước người anh em chị em ấy đi phục vụ người khác: họ đã “nắm” được Thiên Chúa trong cuộc sống…
Thiên Chúa luôn tỏ mình ra cho chúng ta trong cuộc sống, có điều là chúng ta có nhận ra Ngài hay không mà thôi ! Bí quyết để nhận ra Ngài đó chính là chúng ta phải có một tâm hồn quãng đại, một tinh thần khiêm tốn và một sự cầu nguyện liên lỉ không ngừng.
———
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.