Một tình yêu vô biên

Mọi linh hồn thành tâm yêu mến Mẹ có khám phá ra mọi phương sách, tìm ra mọi diệu kế để thực hiện, và thực hiện được hết mọi điều mà tình yêu có thể sáng nghĩ và làm được, xuất hết nỗ lực để tỏ ra mình được Mẹ yêu thương, thì tất cả, tất cả cũng không bao giờ, không bao giờ những tâm hồn chí thiết mến yêu Mẹ ấy có thể mến yêu Mẹ như Mẹ yêu thương họ được. Thánh Phêrô Đamianô viết: “Lạy Mẹ, con biết Mẹ vô cùng nhân ái, và yêu thương chúng con bằng một tình yêu vô địch”. Một lần, thánh Anphong Rođriguê, dòng Chúa Giêsu, đứng trước một bức ảnh Đức Mẹ, tâm tình sôi lên vì mến yêu, không sao cầm giữ nổi trào lòng, đã thốt lên: “Mẹ rất yêu dấu, con biết Mẹ yêu con lắm, nhưng cũng chưa bằng con yêu mến Mẹ đâu”. Tức thì, dường như bị xúc phạm đến sợi dây tinh tế nhất của tình yêu, Mẹ Maria đáp lời từ ảnh đó: “Con nói gì, con nói gì? Ồ! Tình Mẹ yêu con vượt xa tình con yêu Mẹ lắm! Khoảng cách giữa đất lên trời còn ngắn hơn tình Mẹ yêu con đó, con ạ!”.
Cho nên thánh Bonaventura đã có lý khi viết: “Hạnh phúc cho những ai hiến dâng tâm hồn mình cho Mẹ! Hạnh phúc cho những ai thiết tình phụng sự Mẹ!”. Phải, định mệnh của họ rất đáng mơ thèm, vì không bao giờ Mẹ Maria lại chịu để cho các con Mẹ yêu mến Mẹ hơn Mẹ yêu thương họ. Một tác giả viết: “Trong cuộc đua tranh yêu đương này, phần thắng bao giờ cũng về tay Mẹ”. Theo lối Chúa Cứu Thế yêu dấu, “Mẹ phung phí tình yêu để đáp lại tình yêu, Mẹ không ngừng thêm những tặng ân tân kỳ vào những ân huệ Mẹ đã ban”.
Để châm dứt tiết này ở đây, tôi xin mượn những lời nảy lửa của thánh Anselmô như sau: “Ước chi ngọn lửa tình yêu trường tồn của Chúa và Mẹ thiêu đốt trái tim con, thấu tận tới tủy xương con”, thiêu hủy linh hồn con, ôi Giêsu Cứu Tinh chí ái, ôi Maria Từ Mẫu chí tình! Vì con không thể yêu mến Chúa và Mẹ được, nếu thiếu ân sủng, nên “hồn con van nài Chúa và Mẹ, ôi Giêsu Maria, xin ban cho con một tình yêu đáp ứng được tình yêu Chúa và Mẹ, không phải vì công nghiệp của con, nhưng vì công đức của Chúa và Mẹ. Ôi Chúa yêu thương loài người! Chúa đã yêu, yêu đến chết vì loài người phạm pháp”, tức là vì những thù địch của Chúa, “thì sao Chúa lại có thể từ chối không ban cho con đang nài xin Chúa đây được ơn yêu mến Chúa và Mẹ Chúa?”.
Cô thiếu nữ chân thành
Cha Auriemma kể chuyện này:11
Một thiếu nữ chăn chiên nghèo nàn nọ, có lòng yêu mến Mẹ Maria rất mực. Hạnh phúc nhất đời cô là đến một nhà nguyện nhỏ ẩn trong bóng núi, thăm viếng tượng Đức Mẹ và cùng Mẹ giãi tỏ nỗi lòng yêu mến kính tôn Mẹ, trong lúc đàn vật của cô nhởn nhơ gặm cỏ chung quanh. Tượng Đức Mẹ ở nhà nguyện đó là một tượng thô sơ, không có gì trang sức. Thấy thế, cô bé tất lực làm việc may cho tượng được một áo choàng thanh bạch. Một hôm, cô đi hái những bông hoa dại ngoài đồng, kết thành một triều thiên, rồi leo lên bàn thờ, đặt trên đầu tượng và nói:
– Lạy Mẹ, con muốn đội trên đầu Mẹ một triều thiên vàng, rực rỡ những đá ngọc kia. Nhưng con nghèo quá. Vậy Mẹ hãy nhận lấy triều thiên hoa nghèo nàn này, và coi đây là biểu hiệu lòng con yêu mến Mẹ.
Lòng sùng kính phụng sự Mẹ Maria của cô bé mục đồng đạo hạnh ấy chỉ có những sắc thái tương tự như vậy, không có gì hơn.
Nhưng rồi ta sẽ thấy về phía Mẹ, Mẹ đã đáp lại lòng yêu mến và đức ân cần của cô như thế nào. Cô lâm bệnh nặng đến hòng lìa thế. Lúc ấy, có hai cha dòng đi qua trong vùng, ngồi nghỉ mệt dưới một gốc cây. Một cha ngủ thiếp đi mất, còn cha kia vẫn thức. Nhưng cả hai cùng được thấy một hiện tượng lạ. Một đoàn thiếu nữ thanh xuân từ xa đi tới, trong đó có một thiếu nữ đoan trang diễm lệ tuyệt vời. Một cha bèn hỏi xem thiếu nữ là ai, và đi đâu qua đây. Thiếu nữ trả lời:
– Ta là Mẹ Thiên Chúa. Ta và các nữ trinh đi sang làng bên thăm một trẻ nữ mục đồng sắp chết. Trước đây, em đó từng đến thăm viếng ta luôn.
Nói xong, hiện tượng biến mất. Hai cha dòng nói với nhau:
– Ta cũng phải đi thăm em bé đó xem sao.
Rồi cả hai cùng đi vào làng, và khi tìm được nhà cô bé, các cha liền vào thăm. Nhà cô là một túp lều nhỏ, cô nằm hấp hối trên một nắm rơm. Hai cha lên tiếng chào cô. Cô liền nói:
– Các cha hãy cầu xin Chúa cho xem chung quanh con bây giờ.
Hai cha quì xuống và được thấy Mẹ Maria như lúc nãy, một tay cầm triều thiên, đứng bên cô bé mà an ủi. Bỗng dưng các trinh nữ kia cất tiếng hát và, nương theo tiếng ca dìu dặt hòa vang, linh hồn cô bé thoát xác phàm. Mẹ Maria đặt một triều thiên trên đầu cô, đón nhận linh hồn cô đem vào thiên đàng.

Thánh Anphong Ligouri

Để lại một bình luận

Tel: 0968428072