Ánh bình minh chiếu rạng tâm hồn
Vì thế, thánh Lôrensô Giúttinianô rất có lý khi tuyên xưng Mẹ Maria là “hi vọng của tội nhân”, chỉ một mình Mẹ xin được Chúa thứ tha cho họ. Thánh Bênađô gọi Mẹ là “cái thang của tội nhân”, là Nữ Vương từ ái, giơ tay nâng dậy các linh hồn đã bất hạnh ngã gục trên đường tội khiên, và kéo họ thoát hang sâu tội lỗi mà đưa lên cùng Chúa. Thánh Âutinh thưa lên với Mẹ: “Mẹ là hi vọng độc nhất của tội nhân: chỉ nhờ Mẹ cầu bầu, chúng con mới dám chờ mong được thứ tha mọi tội lỗi”. Thánh Gioan Kim khẩu lại quả quyết: “Chúa chỉ tha tội cho chúng ta khi Mẹ Maria cầu bầu”, và thánh nhân lợi dụng cơ hội để kính chào Mẹ, nài xin Mẹ nhân danh các người tội lỗi rằng: “Lạy Mẹ, con kính chào Mẹ”, Mẹ Thiên Chúa và Mẹ con, “con kính chào Mẹ là Mẹ Thiên đàng” Chúa ngự; “con kính chào Mẹ là bảo tọa” Chúa ban xuống mọi ân huệ; “con kính chào Mẹ là vẻ huy hoàng của Giáo hội chiến đấu! Xin Mẹ chớ ngừng lời cầu xin Chúa Giêsu cho chúng con! Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa thương xót chúng con! Xin Mẹ cầu bầu cùng Chúa thương xót chúng con trong ngày thẩm phán và bảo đảm cho chúng con được vinh quang và phúc hưởng kiến đời đời, mà Chúa dành riêng cho những ai yêu mến Chúa”!
Chúng ta hân hoan ca tụng Maria là ánh bình minh: Ai kia đang tiến lên như bình minh rạng rỡ? (Dc 6, 9). Đức Giáo Hoàng Innocentê III nhận xét, “như ánh bình minh báo hiệu đêm tàn và ngày rạng, thì Mẹ Maria cũng chấm dứt triều đại nết hư, và khai sáng triều đại thánh đức”. Bóng đêm tội lỗi đã tan, và linh hồn bước lên triều ánh sáng của ân sủng trên đường tiến đức, đó là một hiệu quả hạnh phúc mà ngày đản sinh của Mẹ Maria sản ra trong vũ trụ, và lòng sùng kính Mẹ Maria đã làm bừng nở trong linh hồn. Cho nên thánh Germanô thưa cùng Mẹ: “Ơn phù trợ của Mẹ đuổi xa sự chết; cánh tay cầu bầu vạn năng của Mẹ mang sự sống về”. Ngài cũng viết: Khi được đọc lên với một niềm yêu kính, thánh danh Maria là biểu hiệu tỏ ra linh hồn còn sống động, hay ít nhất cũng là biểu hiệu tỏ ra linh hồn sắp được hồi sinh.
Thánh Anphong Ligouri