Cầu cho chúng con… trong giờ lâm tử

 

Người bạn thật thì lúc nào cũng thân ái: khi hoạn nạn, họ trở thành cật ruột (Cn 17, 17). Người ta không thể căn cứ vào lúc thịnh vượng phát đạt mà phân biệt được ai là bạn thật, ai là bà con tận tụy, nhưng phải chờ những ngày thử thách, những lúc gian nan. Bầu bạn theo lối đời chỉ trung thành với bạn khi bạn may lành; hoạn nạn đến, nhất là lúc bạn thập tử nhất sinh, là họ hè nhau trốn biệt.

Mẹ Maria không bao giờ xử với các tôi tớ trung thành của Mẹ như vậy. Trong những lúc họ rầu rầu chua xót, nhất là trong lúc họ phiền sầu hấp hối, tức là lúc họ phải chịu những nỗi kinh hoàng chưa từng thấy trên đời, thì Đức Nữ Vương nhân hậu và yêu đương này không thể xa lìa họ. Nếu Mẹ là sự sống của chúng ta trong suốt cuộc đời trầm ải, thì Mẹ sẽ là sự êm dịu của chúng ta trong giờ phút cuối đời, ban cho chúng ta được giã từ thế tục trong êm lành thư sướng. Mẹ được đặc ân cứu trợ hết mọi linh hồn được ơn tiền định khi họ lìa trần vì, trong những ngày Cứu Chuộc, Mẹ đã được đặc ân cộng khổ và chứng kiến cái chết đau thương của Chúa Giêsu Con Mẹ, thủ lĩnh những người được tiền định. Thế nên, Giáo hội dạy chúng ta cầu xin Mẹ cứu giúp cách riêng khi chúng ta lâm giờ giã thế: “Cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay, và trong giờ lâm tử”.

 

 

Thánh Anphong Ligouri

Để lại một bình luận

Tel: 0968428072