Bài 11: Điện thoại
BÀI 11: ĐIỆN THOẠI
Ăn nói dịu dàng thì tăng thêm bạn hữu, phát biểu dễ thương thì tăng thêm lời thân ái! (Hc 6, 5)
1/11: Khi điện thoại reo, ta nhấc máy lên và nói: “A-lô, tôi là A xin nghe.”
2/11: Nếu ta gọi đi, ta hỏi: “Xin lỗi, đây có phải là nhà ông (bà) A không ạ? Xin cho tôi được gặp ông (bà) A… tôi là B ở Đồng Nai…”
3/11: Trong trường hợp nghe đầu dây bên kia bảo ta lầm số, thì ta xin lỗi và đọc lại số điện thoại ta đã gọi đi, để người nghe biết là ta gọi đúng hay lầm! Đợi trả lời, rồi nói: “Xin cám ơn.”
4/11: Khi nhấc điện thoại lên nghe, ta biết rõ người muốn nói chuyện với mình, thì chào người đó ngay.
5/11: Nếu người gọi đến không gặp đối tượng họ cần, thì ta xin họ để lại lời nhắn, hay số điện thoại.
6/11: Cuối câu chuyện nên kết thúc bằng: “Xin chào.”
7/11: Nếu ta nghe điện thoại mà bị mất điện đột xuất, thì ta nên gọi lại cho họ ngay sau khi có điện, xin lỗi họ, và nói rõ lý do.
8/11: Khi gọi điện thoại nói với người trên. Ta nên khiêm tốn nói, ví dụ: Thưa Đức cha (cha Sở…), con biết Đức Cha quá bận, con xin làm phiền thưa với Đức Cha một phút được không ạ? Bạn nên nhớ rằng cách tiếp xúc của bạn phải tỏa ra “hương thơm của Đức Ki-tô giữa những người được cứu độ và giữa kẻ bị hư đi” (2Cr 2,15).
Nguồn: gpcantho.com