Bài giảng Chúa nhật 27 TN C
Chúa Nhật XXVII TN C: LỄ MÂN CÔI
Năm nay năm Đức Tin, Giáo Hội cho chúng ta có cơ hội để nhìn lại hành trình Tin của mọi người chúng ta. Khi nói đến Đức Tin, chúng ta có thể nghĩ ngay đến Đức Mẹ, và khi nghĩ đến Đức Mẹ, chúng ta lại nhớ đến Tràng Chuỗi Mân Côi. Người Công Giáo chúng ta, từ các em nhỏ tới người lớn đều đã được Bố Mẹ, gia đình và cộng đồng, giáo xứ dạy cho chúng ta cách nguyện ngắm lần chuỗi Mân Côi. Mỗi tràng chuỗi là 15 ngắm, suy niệm qua các mùa Vui, Thương, Mừng và Sáng xuyên suốt cuộc đời Mẹ Maria.
Thường thì chúng ta hay suy gẫm lần chuỗi, mỗi lần là 5 chục kinh, qua một trong bốn mùa Vui, Thương, Mừng hay Sáng, để cầu xin Đức Mẹ che chở và phù hộ chúng ta trước tòa Thiên Chúa. Từ những thông lệ đó đã trở thành thói quen hàng ngày trong các gia đình Công Giáo.
1-Tràng Chuỗi Mân Côi, Đồng Hồ Đo Thời Gian:
Tôi có thói quen mỗi khi dẫn xe ra đi đâu đó, khi bắt đầu cho khe khởi động là cứ đọc kinh Kính Mừng, đọc cho tới khi nào dừng xe thì thôi. Mới đầu đọc vài kinh rồi ngắm những cãnh vật bền đường mất tập trung, nhưng dần dần rồi quen cứ đọc kinh Kính Mừng sẽ tập trung hơn khi đi xe trên đường, và thấy thời gian qua rất mau, có nghĩa làm cho đoạn đường ngắn lại. Bởi vì có Mẹ đồng hành.
2-Chuỗi Mân Côi đo thời gian làm công việc:
Tôi còn nhớ có một cha bạn kể về mẹ của cha. Vì lớn tuổi nên chỉ việc ngồi lần chuổi. Thấy con vác cuốc ra đồng bà lần và khi con về là bà đón được mấy giờ qua kinh Mân côi. Còn việc trong nhà như: Xay luá giã gạo thì thường làm vào lúc buổi tối sau khi ăn cơm tối xong. Bọn trẻ chúng tôi cùng gia đình đọc kinh, Bố Mẹ chúng tôi và những người lớn vừa xay lúa, giã gạo vừa đọc kinh. Họ cứ căn chừng, đọc bao nhiêu kinh thì xay được mấy thúng lúa, hoặc giã được mấy thúng gạo. Đến mùa làm thuốc lào, họ vừa đọc kinh vừa làm thuốc lào, gói thành bánh thuốc lào và đóng thùng. Miệng đọc kinh nhưng tay chân cứ thoăn thoắt làm đều. Có thể so sánh số lượng sản phẩm hoàn tất với tràng kinh Mân Côi đã đọc.
3-Tràng chuỗi Mân Côi Thước Đo Đường:
Tôi nhớ khi con nhỏ. Nhà nội tôi ở xa nhà thờ và đâu có đường xá như bây giờ, đi lễ ngày Chúa Nhật là bơi xuồng đi, các chú các cô bơi, nội tôi ngồi giữa đọc kinh và cứ như thế mà lần chuổi, nội nói từ nhà đến nhà thờ khoảng 2 chuổi.
Ba tôi mỗi khi đi thăm ruộng là cầm chuổi theo vừa đi vừa lần hạt, thấy ruộng có cỏ hay có việc gì phải làm ngay thì ông ngưng và khi làm xong ông lại tiếp tục, và có lần tôi hỏi ba tôi: nếu có việc phải lội xuồng ruộng lỡ mất chuổi thì sao! Ba tôi nói: trong những trường hợp như vậy ba treo chuỗi trên một nhánh cây nào đó gần bờ ruộng.
4-Tràng chuỗi Mân Côi Lá Bùa Hộ Mạng:
Lúc nhỏ tôi em tôi và mẹ tôi thường đi Lễ sáng, có lúc mẹ tôi bận việc nên không đi anh em tôi vẫn đi, trên đường đi phải qua nhà một người đàn ông đã thắt cổ tự tử chết.
Người lớn thường hay dọa bọn trẻ chúng tôi, là đi qua nhà đó hay gặp ma. Mấy anh em chúng tôi đi lễ gần tới đó, trống ngực đánh bình bịch. Không ai bảo ai, chúng tôi đọc kinh thật to, trấn át bóng ma cho đỡ sợ.
Sau đó chúng tôi cùng nói to: “Ma! Mả! Mà! Ma! Tao có Đức Bà, tao chẳng sợ ma”.
Miệng thì nói thế, nhưng trống ngực vẫn đánh phình phịch như có người bơm tim thật mạnh.
Còn nữa, mỗi sáng đi học ở vùng quê, trời có khi đổ mưa tầm tã, những cơn mưa nặng hạt kéo đến rất nhanh kèm theo những tiếng sấm sét nổ kinh hồn, chát chúa xẹt trên đầu. “Tháng Bảy mưa ngâu mà”. Từ nhà tôi tới trường làng quê ở nhà xứ khoảng 1,5 cây số đi bộ. Mỗi buổi sáng chúng tôi rủ nhau đi học, nhiều lần vừa ra khỏi nhà, cơn mưa bỗng chốc từ đâu kéo đến, đổ ập xuống, như trút nước trên đầu cùng với những làn gió lạnh và những tiếng sấm sét ghê hồn nổ sẹt trên trời. Chúng tôi lo sợ, hết hồn vía. Ba, bốn đứa, xúm lại với nhau, quấn chung một miếng vải nhựa làm áo che mưa. Tự nhiên chúng tôi chẳng ai bảo ai, cất kinh Mân Côi lên đọc ngon lành, để bớt sợ sấm sét. Miệng đọc kinh, chân dò dẫm lội bùn bước từng bước đến trường. Tiếng đọc kinh cứ cất lên thật to bao nhiêu, thì cơn sợ hãi giảm dần đi, cho đến khi tới trường, mới hết lo sợ.
Giờ đây nhân tháng Mân Côi lại trở về, tôi cảm nghĩ về quá khứ, nên ghi lại vần thơ này:
Năm xưa trời đổ mưa phùn
Đường em đi học lầy bùn khổ chưa
Trên đầu không nón che mưa
Có đôi guốc bẹt lại vừa đứt quai
Tay em giữ vạt áo gài
Một tay xách guốc túm hai ống quần
Bùn sâu đến mắt cá chân
Sách em ấp ngực mấy lần chực rơi
Xa xa trống đã điểm hồi
Em còn lần hạt ngoài trời gió mưa
5-Tràng chuỗi Mân Côi Thuốc Bổ An Thần
Kinh Mân Côi tăng sức mạnh: Ba tôi trước khi đi bệnh viện. Cụ đã ngồi trước tượng Mẹ Fatima hàng giờ mỗi ngày, lần chuỗi Mân Côi, cầu xin Mẹ trợ giúp qua cơn bệnh hiểm nghèo. Lúc nào tôi lên thăm cũng thấy cụ tay cầm tràng chuỗi lần hột Mân Côi, đến khi không còn cầm được nữa thì thôi. Và ba đã an nghỉ trong Chúa vào ngày lễ “ Suy Tôn Thánh Giá”. Dẫu biết rằng ba tôi đã về từ giả cõi đời này, nhưng với việc sùng kính Đức Mẹ như vậy, tôi tin chắc rằng Đức Mẹ đã dẫn ba tôi về Thiên Đàng.
Lm Dom Liêm