Bài giảng Chúa nhật 28 TN C
Chúa Nhật XXVIII TN C: LÒNG BIẾT ƠN
Lòng biết ơn của của con người trong mọi thời đại đều nói lên sự tồn tại và phát triển của một xã hội. Vô thần, tức là vô ơn với trời đất, trời sinh, đất nuôi, ấy thế mà đôi lúc con người lại phủ nhận trời đất, phủ nhận Thiên Chúa.
Người ta hay nói :”Hữu sự vái tứ phương, vô sự đồng hương không mất”. Câu nói ấy có ý chỉ trích thói vô ơn của nhiều người. Theo thói thường, người ta chỉ muốn nhận chứ không muốn cho đi. Nếu nhận được một ân huệ nào của ngưới khác thì dễ quên đối với vị ân nhân, còn khi mình làm ơn cho ai thì nhớ rất dai và muốn người ta phải thể hiện lòng biết ơn đó. Bài Tin mừng hôm nay cho biết Đức Giêsu đã chữa lành cho mười người phong cùi mà chỉ có một người dân ngoại Samaria trở lại ca tụng hồng ân Thiên Chúa, còn chín người Do thái kia bỏ đi luôn không nghĩ gì đến hồng ân đã lãnh nhận. Những người này không tỏ lòng biết ơn vì nghĩ mình là người Do thái nên có quyền đòi hỏi Chúa thi ân. Họ là những người vô ơn.
Người đời thường nói :”Uống nước nhớ nguồn” hay “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Biết ơn là một chuyện xem ra rất bình thường nhưng cũng là một bổn phận mà ít người làm trọn. Ngày nay người ta ít dùng hai tiếng “cám ơn”, người ta rất hà tiện trong việc dùng hai tiếng đó. Ngạn ngữ Pháp có câu :”Lòng biết ơn là trí nhớ của trái tim”, vì con tim cảm nghiệm được điều tốt người khác làm cho mình, nên người biết ơn người khác phải là người đạo đức, có văn hóa, có giáo dục. Vì vậy, chúng ta có thể nói : biết ơn là một việc khó, và thể hiện lòng biết ơn bằng những việc làm cụ thể lại càng khó hơn.
Có một thực tế mà chúng ta để ý mới thấy. Đó là gia đình nào có việt kiều Mỹ hay Châu Âu về nước, cho dù họ có cố gắng sống hòa đồng với mọi người qua cách ăn mặt, cách sài tiền, để mọi người không biết họ là việt kiều, nhưng cho dù họ có gắng cách nào đi nữa, chúng ta cũng có thể nhận ra họ bởi vì họ luôn có chữ “Cám ơn” trên môi miệng.
Cuộc đời của chúng ta được đan dệt bằng những hồng ân của Thiên Chúa. Thánh Phaolô nói:”Tất cả là hồng ân”. Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu cũng nói như thế. Đối với người chịu ơn thì phải tỏ lòng biết ơn đối với người làm ơn. Đối với Thiên Chúa, lời cảm tạ của chúng ta không cần thiết vì nó chẳng thêm gì cho Chúa, nhưng nó lại cần thiết cho chúng ta vì đem lại ơn cứu độ cho chúng ta. Chúng ta phải có tâm tình tạ ơn Chúa như ông Naaman đối với tiên tri Elisê và người phong cùi Samaria đối với Chúa. Cách thể hiện lòng biết ơn của chúng ta đối với Chúa không gì tốt hơn là Thánh Thể và Thánh lễ, vì Thánh Thể và Thánh lễ đều là tạ ơn. Đi tham dự Thánh lễ là đi tạ ơn Chúa. Ngoài ra, tinh thần biết ơn ấy còn phải được thể hiện bằng sự chia sẻ với những người khác về tinh thần cũng như vật chất.
Xin Chúa cho mọi người chúng ta biết tạ ơn hơn là xin ơn, bởi vì cuộc đời chúng ta đã là một hồng ân vĩ đại mà Chúa đã ban cho chúng ta. Amen.
Lm Dom Nguyễn Thanh Liêm