Truyện ngắn 100 chữ (6)
1. VÌ CON LÀ LINH MỤC
Ngài chịu chức linh mục và làm việc ở một xứ truyền giáo ở nước ngoài, khi về thăm quê hương và ở với gia đình, vì nhà không có phòng ốc như ở nước ngoài, ngài nói với bà cố:
– “Như thế này thì không được, con là linh mục, phải đọc kinh đọc sách, ồn ào quá không được, phải làm riêng cho con một cái phòng…”
Thế là bà cố phải làm cho ngài một phòng riêng để ngài thoải mái sinh hoạt, còn các anh em của ngài thì nằm chung với nhau trên một tấm phản gỗ.
2. LỄ HÔN PHỐI
Cha được mời làm lễ hôn phối cho giáo dân cũ của mình, chuyện không có gì đáng nói.
Đến phần giảng Lời Chúa, ngài hết khen bà ngoại của chú rễ đóng góp cho nhà thờ rất nhiều, khen cha mẹ chú rễ giúp cho ngài rất nhiều tiền bạc vật chất.v.v…mà không hề nghe ngài giảng liên quan đến thánh lễ hôn phối, dù chỉ một câu.
Rước lễ xong, ngài mời bà ngoại và cha mẹ của cô dâu chú rể cùng lên cung thánh trước bàn thờ, lại khen bà ngoại và cha mẹ chú rễ giúp cha rất nhiều…
Lễ xong, đứa em trai nói với anh mình:
– “Ông cha này có khiếu làm tiền !”
3. ÔNG CHA
Quán ăn do cô dâu Việt Nam làm chủ, cô chủ quán quen biết thấy ngài đến, vui vẻ nói:
– “Cha dùng gì con làm cho ?”
Các thực khách người Việt ngạc nhiên khi nghe cô chủ quán xưng hô cha con với ngài.
– “Ê, ổng là ai mà chị xưng hô bằng cha, ổng còn trẻ quá mà ?”
Ngài bối rối muốn nói với cô chủ quán gọi bằng anh cho giống như mọi người, bỗng nghe cô chủ quán trả lời:
– “Cha là cha nhà thờ, tụi tao có đạo phải kêu bằng cha”.
Cha cảm thấy mắc cở vì ý nghĩ kêu bằng “anh” vừa rồi của mình.
4. RƯỚC LỄ
Một cô gái mặc áo mỏng như “ny lon” nhìn thấu bên trong lên rước lễ, cha sở giận dữ không cho cô rước lễ, nạt lớn:
– “Mặc áo như thế thì không được lên rước lễ”.
Cô gái cảm thấy bị nhục, liền lớn tiếng đáp lại:
– “Tôi mặc sao kệ tôi, ai biểu ông nhìn nó làm gì ?”
Không biết cô gái mắc cở hay cha sở mắc cở ?
Giá mà đợi lễ xong cha sở kêu cô gái lại và nói nhỏ với cô: “Lần sau con đừng mặc áo vậy mà đi rước lễ nhé”, bảo đảm cô gái sẽ nhớ đến già và rất cám ơn cha sở nghiêm khắc nhưng tế nhị của mình.
5. THÔNG THÁI VÀ KHIÊM TỐ
Ngài là linh mục trẻ thông minh đang làm giáo sư đại chủng viện, nơi ngài người ta thấy rõ sự thông thái, nhưng không thấy sự khiêm tốn của nhà mô phạm đang đào tạo linh mục tương lai cho Giáo Hội.
Tại sao lại có sự đáng tiếc ấy ?
Hãy nghe giáo dân và bà con của ngài nói:
– “Ngài xưng hô cha con với người lớn tuổi và vai vế lớn hơn ngài, ngài chấp tay sau lưng và ngước mặt lên trời khi nói chuyện với họ, giống như họ không tồn tại trước mặt ngài…”
Làm một linh mục vừa thông thái vừa khiêm tốn thật khó lắm thay.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.