Tượng đài Thánh Giuse
Nhìn lên tượng thánh Giuse
Ẳm bồng con Chúa chở che giữ gìn
Giữa trời Cha đứng lặng thinh
Thấy người qua lại mà tình xót xa
Bao nhiêu kẻ lại người qua
Chẳng ai nhìn lại nhìn Cha một lần
Chạnh lòng con thấy bâng khuâng
Rảnh rang đôi chút lại gần xem sao
Chậu hoa héo úa phai màu
Nén nhang xiêu vẹo thấp cao bộn bề
Nhìn Cha sao quá nảo nề!
Âm thầm chịu đựng chẳng hề than van
Bởi Cha nặng gành nặng mang
Hết gìn giữ Chúa tới mang loài người
Giuse Thánh Cả cao vời !
Thương đoàn con cái mọi nơi mọi đời
Dù cho thiên hạ bỏ rơi
Tình Cha vẫn mãi không vơi không mòn
Chở che phù hộ đoàn con
Qua bao khốn khó xác hồn bình an
Xưa nay từng thấy rõ ràng
Gặp cơn nguy khốn thở than kêu cầu
Ơn Cha quả thật nhiệm mầu !
Gậy thần xua hết khổ sầu đắng cay
Ai ơi sao để như vầy ?!
Để tượng Cha Thánh tháng ngày cô đơn
Hương – hoa là tấm lòng son
Là tình yêu thảo vẫn còn tin yêu
Là lời cảm tạ mỹ miều
Là lời cầu nguyện sớm chiều chẳng phai
Đừng chờ khi đến nạn tai
Giuse Cha hỡi!…. Cha hay giật mình!
Con ai gọi đó thình lình ?
Bấy lâu không thấy … nín thinh lạnh lùng!
Thẹn thùng con thấy run run:
Chính là con đó cùng chung số này
Nhớ lại đã bấy lâu nay
Tên Cha chẳng hay kêu cầu
Ơn Cha đã để đâu đâu
Không màng nhắc nhớ ơn sâu đáp đền
Lòng người thay trắng đổi đen
Được ơn mấy chốc lại quên mất liền…
Kìa con sao đứng lặng yên
Cha đã biết hết chẳng phiền con đâu
Từ nay cho đến về sau
Hãy năng thăm viếng kêu cầu đến Cha
Cúi đầu nước mắt nhỏ sa
Bạc tình bạc nghĩa chính là con đây
Con xin thề hứa từ rày
Xác hồn xin gửi tận tay Cha hiền
Tên Cha gọi mãi chẳng quên
Nguyện cầu cảm tạ đáp đền tình thâm
Bên Cha con thấy ấm lòng
Biết bao phiền muộn thong dong mọi bề
Có Cha luôn ở cận kề
Bình an vui sống chẳng hề ngại e
Ngợi khen Thánh Cả Giuse
Đấng hay nâng đỡ chở che muôn người
Xuân Cam Ly